Thứ Ba, 4 tháng 6, 2013

[Shukan Asahi] Hirajima Natsumi - Một người bạn cực kì quan trọng mà tôi đã gặp được ở một trường trung học bình thường

Nói thế nào nhỉ, mặc dù Nacchan không phải là front girl của AKB48 trước khi tốt nghiệp, cũng không phải một nghệ sĩ mới thành công sau khi tốt nghiệp khỏi AKB48, nhưng với fan của AKB48 (nhất là những bạn yêu AKB48 những ngày đầu tiên) thì Nacchan có một vị trí vô cùng quan trọng, đặc biệt là cùng với sự thành công của Original Team B. Không phải ngẫu nhiên mà trong cả 3 đợt tổng tuyển cử của AKB48 mà Nacchan đã tham gia, chị ấy luôn đứng ở vị trí thứ 26. Nói đứng cùng một vị trí thì thực ra cũng không thể hiện được nhiều, phải nói là số phiếu của chị ấy tăng lên đủ để chứng minh tầm quan trọng của chị với AKB48. Trong scandal của Nacchan và Yonechan năm 2012, quản lí thực ra đã để ngỏ khả năng cho chị ở lại AKB, nhưng chị từ chối, và thay vào đó là rút khỏi nhóm cũng như Watarirouka Hashiritai 7 (khi ấy chị đang là trưởng nhóm của WR7). Lần này, Nacchan quyết định tham gia tổng tuyển cử lần 5 của AKB48 (cùng với các thành viên đã tốt nghiệp như Urano Kazumi, Kohara Haruka, Sato Yukari, Noro Kayo và Ohori Megumi), mình tin chị ấy sẽ được xếp hạng. Và nếu có, mình tự hỏi bố Aki-p không biết có mở đường cho chị quay về với AKB48 không nữa ~.~ (Documentary của AKB48 năm nay, chị có được phỏng vấn đó :D Cùng với những thành viên của 48G đã tốt nghiệp như bé Jo Eriko (NMB48) chẳng hạn ^o^). Mà thôi, nhảm hơi nhiều. Mời bạn đọc bản dịch này của mình nhé ^.^

Nguồn: MELOS no Michi
Người dịch: Stella


Với tôi, tồn tại một cuộc sống rất khác với AKB. Đó là cuộc sống mà tôi đã trải nghiệm ở một trường trung học bình thường. 
Để tồn tại ở giới showbiz và đi học cùng một lúc, nhiều thành viên chọn những trường tập trung vào công nghiệp giải trí, hoặc những trường cho phép học từ xa. Nhưng tôi đã quyết định ghi danh vào một trường trung học bình thường. Chuẩn bị cho những ngày lễ hội cùng với bạn bè, học ôn cho kì thi cuối kì và theo đuổi ước mơ là một thành viên của AKB48 là những gì tôi làm trong những ngày ấy. 
Nhưng những suy nghĩ đầy tích cực ấy của tôi nhanh chóng biến mất. Mặc dù tôi đã chuẩn bị tâm lí cho bản thân, mọi thứ ở trường vẫn trở nên vô cùng khó khăn với tôi (*cười*). Tôi có mặt trên lớp rất ít. Tôi bị hổng kiến thức... nhưng vấn đề lớn nhất chính là, tôi rất dễ bị chú ý bởi tôi là người duy nhất trong giới giải trí. 
Khi chúng tôi còn chưa nổi tiếng, những học sinh lớn hơn thường đến xung quanh và trêu chọc tôi; những học sinh lớp dưới sẽ cố tình hát những bài hát của chúng tôi theo cái cách "hài hước" khi họ đi trên hành lang. Tôi biết tất cả chỉ là đùa giỡn, nhưng tôi vẫn không chịu được. Tôi đã nghĩ đến việc chuyển trường. Và đó là lúc tôi gặp Y-chan. 
Khi AKB tổ chức tổng tuyển cử để chọn ra thành viên sẽ hát chính trong CD, tôi đã đứng hạng thứ 26 ở lần đầu tiên. Ngày hôm sau, khi tôi đến lớp, bạn bè chúc mừng tôi. Tôi biết ơn fan của mình vì điều đó. Nhưng tôi vẫn không phải là thành viên hát chính, những thành viên từ hạng 21 trở lên. Tôi đã khóc cả đêm vì thất vọng và không hài lòng. Nhưng đó không phải là điều mà tôi có thể nói với bạn cùng lớp của mình. Đó cũng không phải là lỗi của họ khi tôi không thể nói được điều này ra, chỉ bởi vì tôi là một đứa kì cục tại một trường trung học bình thường. Mỗi khi tôi được chúc mừng, tôi sẽ cố tạo ra một nụ cười giả tạo và cảm ơn người đó. Nhưng Y-chan nhìn thấy và nói với tôi: "Thật là tệ. Nhưng dù cậu xếp hạng bao nhiêu, cậu vẫn là cậu mà." 
Và tôi đã ôm lấy cô ấy và bật khóc như vỡ đê ngay giữa lớp. 
Từ đó, Y-chan trở thành bạn thân nhất của tôi. Cô ấy là người tuyệt vời - cô ấy hiểu hoàn cảnh của tôi và cảm giác của tôi. Cô ấy sẽ la mắng những người đến trêu chọc tôi. Khi chúng tôi đi cùng với nhau sau giờ học, cô ấy sẽ đảm bảo không có gã nào lảng vảng xung quanh tôi. Khi AKB trở nên nổi tiếng, học sinh từ những trường khác sẽ đến cổng trường tôi và dòm ngó, nhưng Y-chan luôn ở đó với tôi. Thấy cô ấy như thế, cuối cùng mọi người trong lớp cũng bắt đầu hiểu hoàn cảnh của tôi, và đến trường bắt đầu trở thành việc mà tôi trông đợi. 
Mùa xuân này, chúng tôi sẽ đi theo những con đường khác nhau, Y-chan sẽ học lên cao hơn, còn tôi thì sẽ đi theo con đường giải trí. Ba năm cấp ba mà tôi đã trải qua ở trường trung học "bình thường" là báu vật mà tôi trân trọng và không thể thay thế được. Cảm ơn Y-chan mà tôi có được một "cuộc sống thực" hoàn mĩ. 
Fan của tôi luôn nói, "Ồ, thật là tuyệt khi bạn có thể ở AKB và vẫn đến một trường trung học bình thường". Tôi hạnh phúc khi nghe thấy điều đó, nhưng sự thật là, tôi không phi thường đến thế, mà là bạn của tôi, Y-chan (*cười*). Cảm ơn cậu Y-chan.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét